- Bạch y huynh?
Diệp Hiên gian nan từ trên mặt đất đứng lên, hắn kinh hỉ nhìn bóng lưng Liễu Bạch Y, không ngờ vào thời khắc cuối cùng, Liễu Bạch Y lại xuất hiện trước mặt hắn, hơn nữa còn cứu hắn.
Thật không may.
Diệp Hiên gọi cũng không làm Liễu Bạch Y quay đầu lại, thậm chí ngay cả một tia ba động cũng không xuất hiện, điều này cũng làm cho nội tâm Diệp Hiên lộp bộp một tiếng, đôi mắt nặng nề nhìn bóng lưng Liễu Bạch Y.
Diệp Hiên đột nhiên phát hiện, một cảm giác cực kỳ xa lạ hiện ra giữa hắn và Liễu Bạch Y, giống như người đứng trước làm cho hắn cảm thấy cực kỳ xa lạ, đối phương dường như không phải bạn thân quen thuộc của hắn.