Thời gian đang đi qua từng chút một, tiếng chư thiên tụng kinh đang dần dần tiêu tán, cho đến khi tinh không vũ trụ nơi này đều khôi phục bình tĩnh, tòa thiên môn đứng bất động trong tinh không cũng đang hư huyễn đi.
Ông!
Như sóng nước khuếch tán, giống như gợn sóng sinh sôi, một bóng dáng nhè nhẹ đi ra từ trong hư vô, chính là Diệp Hiên mới vừa biến mất một cách quỷ dị.
Diệp Hiên xuất hiện không có chút rung động nào, tựa như sự xuất hiện của hắn chưa từng xảy ra chuyện gì!
Chỉ là giờ khắc này Diệp Hiên quá mức thần bí, mặc dù hắn lại xuất hiện trong tinh không, nhưng lại nhắm mắt không cử động, một chuyện khiến cho người ta cảm thấy kinh dị là, trên trán hắn lại lần nữa xuất hiện viên ký hiệu thần bí kia, lúc này là đang hơi hơi lấp lóe lên.