Sau một khắc, toàn bộ đệ tử sáu tông quỳ sát xuống mặt đất, đen nghịt đầu người cực kỳ sinh động, lúc này âm thanh sơn hô hải khiếu đang truyền đến, điều này cũng khiến cho khóe miệng Diệp Hiên phác hoạ một vẻ hài lòng.
- Hừ, sớm biết như thế, sao lúc trước còn như thế, nếu ta là tiên sinh, chắc chắn phải cho bọn hắn một cái giáo huấn thật tốt.
Bộ dáng Hoàng bàn tử như cáo mượn oai hùm chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng, lúc này mặt phủ đầy vẻ kiêu ngạo, điều này cũng khiến cho Cố Bắc Thần bên cạnh bất đắc dĩ lắc đầu, đây luôn là đức hạnh đến chết của Hoàng bàn tử, nhiều năm như vậy vẫn không thay đổi.
- Tốt, nói ít vài ba câu.
Cố Bắc Thần nói nhỏ.