Tuyết Trúc Phong!
Hôm nay thời tiết phá lệ sáng sủa, gió bấc rét lạnh gào thét cũng yếu đi, Diệp Hiên đứng chắp tay trên đỉnh núi, hai thân ảnh cũng kích xạ về hướng hắn.
- Tiên sinh!
Một tiếng gọi quen thuộc sau lưng Diệp Hiên vang lên, điều này cũng khiến cho Diệp Hiên mỉm cười quay đầu nhìn về phía người mới tới, chính là Cố Bắc Thần nhiều năm không thấy, mà một bên Hoàng bàn tử cũng đang mỉm cười, ba người cũng coi như là tập hợp một chỗ.
- Hảo tiểu tử, đã nhiều năm như vậy, mà đã đạp vào Thánh Vương cảnh, ngươi cũng hoàn toàn chính xác không có khiến ta thất vọng.