Bóng đêm như nước, bông tuyết bay xuống, cả tòa thiên viện lâm vào trong yên tĩnh, chỉ có một mình Diệp Hiên ngồi ngay ngắn trên băng ghế đá, giống như biến thành một kbức tượng băng, cùng cơn tuyết trắng bay này hòa làm một thể.
Từ sau khi ba vị trưởng lão bị Diệp Hiên giết chết, cả tòa Tiêu gia trở nên yên lặng quỷ dị, cũng không có ngườin nào dám đến gây hấn trước, điều này cũng làm cho Diệp Hiên an tĩnh lạihiếm thấy.
- Tiền bối! Ta đã chuẩn bị thỏa đáng những gì ngài phân phó.
Thúc cháu hai người đi đến, thiếu niên khom người thi lễ nói với Diệp Hiên.
- Ừm.