Vũ trụ Hỗn Độn, Vận Mệnh Trường Hà, cũng là một bóng dáng, người này cũng tay nâng một tôn tiểu đỉnh, Vận Mệnh Trường Hà trào lên dưới chân hắn , quanh thân đang toả ra ánh sáng ngũ sắc ban lan, lực lượng vận mệnh vô biên khủng bố đang nở rộ.
- Vận mệnh!
Vận Mệnh Chủ Nhân đang ù ù bước đi, Vận Mệnh Trường Hà lật lên sóng biển ngập trời, kéo lấy thân hình của hắn cũng đang bước đi tới chỗ sâu nhất trong vũ trụ Hỗn Độn, một cỗ khí tức không cam lòng đang bộc phát ra trên người hắn.
Giờ phút này, Diệp Hiên không còn muốn biết vì sao bên trong thế giới chính mình mở ra lại nhìn thấy hai đại chí cường vạn cổ, hắn càng không muốn biết vì sao mà hai đại chí cường vạn cổ đều có một tôn tiểu đỉnh.
Diệp Hiên chỉ kinh hãi một việc, vì cái gì mà hai đại chí cường vạn cổ đều bộc phát ra khí tức không cam cùng bi thương, đến cùng trong chỗ sâu nhất của vũ trụ Hỗn Độn kia có cái gì?