Lôi Lan không hổ là tiểu nhân, hắn ngay cả liếc mắt Yêu Nguyệt Dạ một cái cũng không thèm nhìn, trực tiếp đẩy ba người đi về phía sau điện, mà tiểu muội Yêu Nguyệt Dạ lại càng liên tục khóc to, không ngừng cầu cứu Yêu Nguyệt Dạ, điều này càng làm cho tâm thần Yêu Nguyệt Dạ cực kỳ bất định.
- Diệp huynh, ân oán giữa ta và ngươi không cần liên lụy đến người nhà của ta, ta có thể giúp ngươi đi gặp Vạn Linh Chi Chủ, nhưng ta hy vọng sau khi chuyện thành, ngươi có thể thả bọn họ rời khỏi.
Yêu Nguyệt Dạ khổ sở khẩn cầu.
- Yêu huynh, ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi giúp ta làm tốt chuyện này, người nhà ngươi tuyệt đối sẽ không có bất kỳ sơ suất nào.
Diệp Hiên mỉm cười nói.