- Nương ngươi nói không sai, ta đích xác không phải ca ca của ngươi.
Diệp Hiên mỉm cười quỷ dị, nhẹ nhàng đẩy cô gái ra, lúc này mới thản nhiên nhìn về phía cha mẹ Yêu Nguyệt Dạ.
- Ngươi là ai, ngươi làm gì nhi tử của chúng ta? Trung niên nam tử lạnh lùng giận dữ mắng, vẻ mặt đầy tức giận nhìn về phía Diệp Hiên.
- Chậc chậc chậc chậc, thường nghe người ta nói mẹ con liền tâm, xem ra quả nhiên không sai, chỉ liếc mắt một cái mà các ngươi đã có thể phán đoán ra ta là giả mạo.
Diệp Hiên cảm thán nói.