Mặt ngựa rung động mở miệng, cũng không chờ hắn nói xong, lại gặp ánh mắt lạnh lùng của Diệp Hiên, lời nói trong miệng lập tức không nói được, hai đầu gối mềm nhũn tê liệt ngã xuống trên mặt đất.
- Hai phế vật, Phật Tổ lệnh các ngươi thả người, không nghe thấy sao?
Ánh mắt Bạch Vô Thường chuyển động, lên tiếng trách cứ, tiến lên đá một cước khiến đầu trâu mặt ngựa lăn trên mặt đất, trực tiếp thi triển pháp quyết giải khai xiềng xích quấn quanh trên người Diệp Yêu Nguyệt, sau đó một mặt cười lấy lòng nhìn về phía Diệp Hiên.
Bạch Vô Thường hoàn toàn hiểu rõ, Mạnh Bà đối với Diệp Hiên lễ kính có thừa, mà tình thế toàn bộ Địa Phủ cũng thay đổi, Diệp Hiên tất nhiên trở thành một loại bánh trái thơm ngon, sẽ khiến cho tình thế Địa Phủ phát sinh thay đổi cực lớn, nếu chỉ vì một cái vong hồn mà đắc tội Diệp Hiên, chuyện này tuyệt không phải cử chỉ sáng suốt.
- Ngươi... Ngươi.. Tại sao phải cứu ta?