Nghe Diệp Hiên nói, Chúc Dung hơi ngẩn ra, nhưng hắn không có bất kỳ che dấu nào khi nghe hỏi về vấn đề này, đây là chuyện mọi người đều biết, hơn nữa đây cũng là chỗ mạnh nhất của thập nhị Tổ Vu thượng cổ.
- Không sai, chỉ cần thượng cổ thập nhị Tổ Vu tề tụ, phát động Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận sẽ rồi ngưng tụ ra Bàn Cổ chân thân, ngay cả Thánh Nhân cũng phải lui xa.
Chúc Dung tự đắc nói.
Theo lời Chúc Dung vừa dứt, Diệp Hiên âm thầm gật đầu, cả người trở nên yên lặng, chỉ là đôi mắt của hắn thủy chung không rời khỏi người Chúc Dung, một tia sáng tỏ lại lặng yên xẹt qua đáy mắt.
Nặng nề, im lặng, quỷ dị, các loại khí tức phức tạp hiện ra giữa hai người, cũng làm cho Chúc Dung có một loại cảm giác kinh hồn bạt vía, có chút khẩn trương nhìn về phía Diệp Hiên, bởi vì hiện tại, ánh mắt Diệp Hiên nhìn về phía hắn giống như đang nhìn một món trân bảo.