- Chàng đã già, trên đầu cũng ngày càng nhiều tóc trắng.
Nghiễm Hàn tiên tử khẽ cắn môi, nàng vuốt ve sợi tóc màu xám trắng trên đầu Diệp Hiên, trong miệng phát ra tiếng nói.
- Đi khắp Thanh Sơn chưa bao giờ già, chỉ có tương tư không kết thúc.
Diệp Hiên cười khổ lẩm bẩm, nhìn Nghiễm Hàn tiên tử trước mắt, hắn không thể khống chế cảm xúc của bản thân, cuối cùng thốt ra một câu.
- Chàng yêu ta không?