Diệp Hiên giãn ra hai cánh tay, nghênh đón ánh bình minh, thổ nạp, Thái Ất tiên quang quanh thân chậm rãi tán đi, cả người lại không có bất kỳ uy thế gì, tựa như hóa thành một phàm nhân.
- Không ngờ lần này bế quan kéo dài mười năm.
Diệp Hiên thở dài nói.
Mười năm trước, Diệp Hiên phong bế mình trong động phủ, dựa theo dự tính của hắn, có số lượng lớn tiên đan trợ giúp, hắn chỉ cần hai năm thì có thể khôi phục tu vi, lần nữa trở lại trạng thái tốt nhất.
Sự thực, sau khi hắn bế quan hai năm, đích xác khôi phục thương thế, nhưng để cho Diệp Hiên không ngờ chính là, hắn vừa khôi phục tu vi, tu vi Thái Ất Huyền Tiên cuồng bạo tăng trưởng, cho đến khi phá vỡ mà vào Thái Ất Huyền Tiên trung kỳ, làm cho Diệp Hiên hưng phấn không thôi.