Từng hình ảnh trong quá khứ xẹt qua trước mặt hắn, điều này cũng khiến Diệp Hiên nhúc nhích bước chân, muốn tiến vào trong đó.
Nhưng sau một khắc, Diệp Hiên đột nhiên bừng tỉnh, vừa mới bước ra một bước cũng thu về, bởi vì hắn không thể.
Nếu giờ phút này hắn tiến vào trong đó, vậy hắn cũng sẽ sắp thành lại bại, bởi vì mục đích của hắn cũng không phải tìm về quá khứ của hắn, mà là tam đại niên xa xôi kia.
Diệp Hiên ổn định tâm thần, bắt đầu ngưng tâm tĩnh khí, không còn bị năm tháng quấy nhiễu nữa.
Ầm ầm.