Ù ù!
Trời đất quay cuồng, càn khôn đảo lộn.
Diệp Hiên chỉ cảm thấy bản thân tựa như bị lạc phương hướng, đầu hoàn toàn bị vây trong trạng thái choáng váng, cho đến khi một đạo quang hoa chói mắt làm cho đôi mắt hắn híp lại, trạng thái choáng váng của bản thân mới hoàn toàn bị giải trừ.
- Nơi này là...?
Khi Diệp Hiên thấy rõ cảnh tượng trước mắt, vẻ mặt của hắn nhất thời ngẩn ra, trong miệng càng hít một hơi khí lạnh.