- Chúng ta là ai không quan trọng, quan trọng là ngươi có biết mình là ai không?
Từng đạo hồi âm truyền đến bên tai Diệp Hiên, từng đạo hư ảnh đang chăm chú nhìn Diệp Hiên, tuy rằng Diệp Hiên không thấy rõ diện mạo của bọn họ, nhưng lại có thể cảm nhận được ánh mắt tha thiết của bọn họ, giống như vượt qua vạn cổ cùng hắn cách không nhìn nhau.
- Ta là Diệp Hiên.
Diệp Hiên trả lời câu hỏi này, bởi vì hắn chính là hắn, cho tới bây giờ cũng không phải bất kỳ kẻ nào.
- Không, ngươi là hy vọng, hy vọng duy nhất để thoát khỏi vũ trụ vạn cổ, ngươi vẫn chưa thức tỉnh ký ức của ngươi, ngươi không biết trách nhiệm của ngươi.