- Tuyệt tiên đại ca, ngài quả nhiên còn sống.
Diệp Lăng Thiên sợ run hét to hơn, sắc mặt kích động tới cực điểm.
Ông!
Hư không chập chờn, rung động khuếch tán, một bóng dáng cao lớn hiển hóa trên trời cao, thân thể của hắn mông lung mà hư huyễn, còn có một mảnh quang mang không nói rõ được cũng không tả rõ được từ từ nở rộ ở quanh người hắn, mang đến một loại cảm giác con đường Chí Giản.
- Nhân sinh có tám Khổ: Tham sân si, oán ghét hội, yêu biệt ly, cầu không được.... lòng ngươi có nộ oán không cam, bị danh tiếng của chính mình cản trở, đã rơi vào bàng môn tả, ngươi sao phải khổ vậy chứ?