Hai cha con Diệp gia, em trai em gái, đương nhiên, còn có mẹ hắn, khi bọn họ có thể ngồi vào cùng nhau, đoàn tụ ăn điểm tâm, đây mới là một nhà hoàn chỉnh, mặc dù hắn chẳng bao giờ tha thứ cho cha con Diệp gia, nhưng thân tình thứ là không thể nào thay đổi được, cũng để cho mẹ và em gái tha thứ cho Diệp gia.
Cũng là vào thời khắc ấy, Diệp Hiên rốt cục cũng hiểu ra, kỳ thực, như vậy không phải rất tốt sao?
Tuy một năm hắn không có ở bên cạnh mẹ, nhưng có hai em hiếu thuận với mẹ, cha con Diệp gia càng là quan tâm đầy đủ, mẹ cũng có thể có một hạnh phúc trọn đời.
Tuy nhiên, tiếc nuối duy nhất cũng lớn nhất chính là, Diệp Hiên không thể ở bên cạnh mẹ hiếu thuận với mẹ!
Đây không chỉ Diệp mẫu đau lòng, cũng là tiếc nuối của Diệp Hiên.