Thông Minh giáo chủ há to mồm phun ra một ngụm máu tươi, hắn vốn bị Bắc Mang lão ma đánh lén gặp phải một kích trí mạng, lại cố nén thương thế trải qua một phen khổ chiến, giờ phút này tu vi rơi xuống đáy cốc, đâu còn là đối thủ của Diệp Hiên cùng Bắc Mang lão ma.
- Chậc chậc chậc!
Diệp Hiên bất đắc dĩ lắc đầu, chậm rãi đi tới trước mặt Thông Minh giáo chủ, lấy một loại tư thái cực kỳ thương hại quan sát người này, nói:
- Nói ngươi là một con chó, thật không có nói sai, nhìn bộ dáng hiện tại của ngươi, có phải ngay cả một con chó cũng không bằng?
- Đáng thương, đáng thương, càng đáng tiếc, cho ngươi làm người ngươi không làm, ngươi hết lần này tới lần khác muốn làm chó, hơn nữa còn là một con chó muốn cắn người, biết làm một con chó thích cắn người sẽ có kết quả gì không?