Nửa ngày trôi qua, mây mù tiêu tán, Thiên Nữ giáo chủ mỉm cười thi lễ với Diệp Hiên một cái, nàng mang theo Xích Luyện ma nữ xoay người rời khỏi.
Không ai biết Diệp Hiên và hai người nói cái gì, chỉ là lúc hai nàng rời khỏi, trong mắt đều ẩn chứa vẻ ngoan độc, bởi vì khúc mắc quấy rầy các nàng nhiều năm không bao lâu là có thể được cởi bỏ.
Nhìn Thiên Nữ giáo chủ mang theo Xích Luyện ma nữ đi xa, trên mặt Diệp Hiên hiện lên một nụ cười thần bí.
- Vạn sự đều chuẩn bị, chỉ thiếu gió đông, thật sự là càng ngày càng thú vị.
Diệp Hiên thì thầm lẩm bẩm.