Bước chân Diệp Hiên đình trệ, hắn chậm rãi xoay người, nhìn về phía Lâm đại tu sĩ nói:
- Có lẽ ta chính là người trong lòng ngươi nghĩ, cũng rất cảm tạ ngươi đã lên tiếng dùm cho ta.
Diệp Hiên lạnh nhạt xoay người, thân hình hắn hư ảo mờ mịt, biến mất ở trong mắt Lâm đại tu sĩ.
Phanh.
Lâm đại tu sĩ ngã ngồi trên mặt đất, đôi mắt hắn trợn tròn, giống như mất đi linh hồn, bởi vì hắn dám vạn phần xác định, người vừa rồi chính là vị tồn tại cấm kỵ trong truyền thuyết kia.