Hai bên hoàng tuyền, bóng quỷ trùng trùng điệp điệp, bọn họ chính là Quỷ Tiên thuộc các thế lực khắp nơi, người tu vi kém nhất cũng có cảnh giới Đại La, đều đang phụng mệnh trông coi đóa bỉ ngạn hoa sắp nở rộ này.
Quỷ Tiên đen kịt khiến người ta liếc mắt một cái cũng nhìn không thấy điểm cuối, mọi người nhìn đóa hoa bỉ ngạn tương sinh này, trong mắt tràn ngập tham lam, nhưng không ai dám tiến lên hái, bởi vì bọn họ biết chỉ cần mình dám vượt qua một bước, ngay lập tức sẽ phải bỏ mạng.
Thế lực khắp nơi, khống chế lẫn nhau, điều này đã trở thành một loại cân bằng, nhưng cũng làm cho không khí nơi này đè nén đến cực điểm, chỉ cần một người nào đó mở đường là có thể khiến nơi này bùm nổ, chỉ sợ trong Địa Phủ cũng sẽ phải náo động.
Bên ngoài thành Phong Đô, vô số âm binh mặc chiến giáp, Phong Đô đại đế một thân chiến bào càng lộ ra vẻ uy vũ bất phàm, nhưng giờ phút này khắp khuôn mặt Phong Đô đại đế đều là vẻ lo lắng, hắn dẫn dắt tất cả thế lực tụ tập ở ngoài Phong Đô thành, nhưng lại chậm chạp chờ Diệp Hiên và Minh Hà lão tổ còn chưa đến.
- Bệ hạ! Thanh Minh và Minh Hà...