Ngôn từ Trương Hành hí ngược, có cảm giác như mèo vờn chuột, mà khuôn mặt Phong Đô Đại Đế đắng chát, bởi vì giờ phút này hắn không thể điều động tu vi bản thân, càng không thể bám víu vào đâu, chỉ vì tiểu đỉnh ập xuống đỉnh đầu hắn quá mức đáng sợ, đã trấn áp hắn tại chỗ, ngay cả cơ hội phản kháng đều không có.
- Thanh Minh đạo hữu.
Đến thời khắc thế này, Phong Đô Đại Đế đã tuyệt vọng đến cực điểm, nhưng khi hắn nhìn thấy Diệp Hiên, hai mắt rốt cục hiển hiện một vẻ hi vọng, rống to lên tiếng, hi vọng Diệp Hiên có thể xuất thủ đối phó Trương Hành.
- Bằng hắn?
Sắc mặt Trương Hành khẽ giật mình, sau đó cười lạnh nhìn về phía Diệp Hiên, nói: