Ở trong phật quang rực rỡ, Diệp Hiên suy yếu lên tiếng, cả người hắn phủ phục trên mặt đất, thân thể lại càng không tự giác co rút, một vầng phật quang yếu ớt lặng lẽ hiện ra quanh người.
Bảy bảy bốn mươi chín năm, phật âm tận diệt thiên địa, Tây Phương nhị thánh không ngừng nghỉ, một mực dốc hết toàn lực độ hóa Diệp Hiên, cả tòa Nguyên Sơn đều bị phật quang che lấp, ở phương xa nhìn lại giống như một ngôi sao lớn màu vàng chói mắt.
- Sư huynh, bảy bảy bốn mươi chín năm đã qua, người này hẳn là đã bị độ hóa.
Chuẩn Đề khẽ nói ra.
- Không thể, Diệp Hiên tuyệt không phải người thường, Độ Hồn Phật Âm mặc dù là phương pháp của Thánh Nhân ta, nhưng ngươi và ta vẫn phải bảo đảm, đợi đến năm chín chín tám mươi mốt, mới có thể bảo đảm vạn vô nhất thất.