- Diệp Hiên, phế vật ngươi, vừa rồi không phải rất cuồng, sao bây giờ giống như một con chó chết nằm sấp trên mặt đất, ngươi đến đây?
- Ha ha.
Nhìn Diệp Hiên cả người đẫm máu nằm úp sấp trên mặt đất, trong lòng Đế Tuấn cực kỳ sảng khoái, trong miệng lại càng ngày càng tiếng châm chọc, Diệp Hiên rơi vào tình cảnh này làm cho tâm tình của hắn vui sướng đến cực hạn.
- Thiên Đế.
Nhìn bộ dáng thê thảm của Diệp Hiên, Đại La Kim Tiên còn lại không nhiều của Thiên Đình cất tiếng gào khóc, ngay cả tam đại Chuẩn Thánh cũng tuyệt vọng không nói gì, biết bọn họ thật sự đã mất đại thế.