Trên bầu trời, hai đại Thiên Đình lung lay sắp đổ, tiên đảo lâu các phiêu phù trong Thiên Đình hóa thành mảnh vụn, hai đại thiên địa tuyệt trận cũng sớm tan thành mây khói.
Thượng cổ Yêu Đình vỡ vụn, nhìn không ra bộ dáng vốn có, cả người hai đại Thiên Đế đẫm máu, đế quan đều rơi xuống đất, giờ phút này nửa quỳ trên mặt đất, trong miệng đang không ngừng phun ra máu.
Ở phía sau Đông Hoàng Thái Nhất cùng Đế Tuấn, thượng cổ Vạn Yêu tử thương hơn phân nửa, thân thể bọn họ hoàn toàn vỡ vụn, vẻn vẹn chỉ còn lại có ba ngàn đại yêu kéo dài hơi tàn, hơn mười vị yêu tộc Chuẩn Thánh hôn mê bất tỉnh, khí tức quanh thân càng ảm đạm không chút tia sáng.
Bên kia, ba mươi ba trọng Thiên Đình, thân thể Diệp Hiên nứt ra như mạng hện, số lượng lớn máu tươi từ thân thể hắn tràn ra khắp nơi, sắc mặt cực kỳ trắng bệch, hiển nhiên cũng gặp phải tai nạn cực lớn.
Tam đại Chuẩn Thánh, Khổng Tuyên đẫm máu hôn mê, Thái Thượng lão quân ngồi xếp bằng thổ nạp, nửa thân thể của Côn Bằng đều đã nổ tung cũng không biết sống hay chết, mà mấy trăm vạn thiên binh thiên tướng tất cả đều chết hết, ngay cả mấy ngàn Đại La Kim Tiên cũng tử thương hơn phân nửa, chỉ có lác đác ngàn người sống sót, thảm trạng để cho người ta không đành lòng nhìn thẳng.