Nhưng thực ra việc yêu thương Phùng Nam Thư không liên quan quá nhiều đến Giang Cần, mà là do trong những ngày Phùng Nam Thư ở lại nhà, hai "mẹ con" đã dần dần trò chuyện về một số chuyện xưa.
Sau khi biết được kể từ năm 8 tuổi Phùng Nam Thư đã sống một mình, hơn nữa còn không có mẹ, chỉ có quỷ mới biết bà đã đau lòng đến nhường nào.
Thường nói con trai giống mẹ, tâm trạng của Viên Hữu Cầm cũng giống Giang Cần, đều sinh ra một loại tình cảm tương tự như muốn bảo vệ Phùng Nam Thư.
Hơn nữa bà quả thật hy vọng Phùng Nam Thư làm con dâu của mình, dưới tác dụng của hai bên, Viên Hữu Cầm mới có thể không ngại vất vả mà đưa cô đến trường, giặt ga giường cho cô, làm còn hoàn mỹ hơn cả mẹ ruột.
Trong mắt bà, bất kể quan hệ giữa Giang Cần và Phùng Nam Thư phát triển đến phương hướng nào thì Phùng Nam Thư đều là tiểu cô nương xứng đáng được yêu thương.