- Được, vậy chúng ta cụng ly chúc hợp tác lần này thành công tốt đẹp trước đi. - Bàng Nhụy nâng chén lên.
Giang Cần cũng nâng chén lên uống sạch trong một hơi, rồi cầm lấy đũa gắp món duy nhất hắn có thể ăn được trong buổi tiệc rượu này – chân gà da hổ.
Tám giờ tối tại khách sạn Hilton ở Thanh Đảo, Tôn Chí há hốc mồm sau khi nghe xong quá trình trao đổi tối qua từ miệng ông chủ, mãi một lúc lâu sau vẫn không thể nói thành lời.
Hóa ra đánh cờ chân chính là lấy thứ mình không có đổi lấy thứ mà người khác cũng không có ư? Gợi đòn, này cũng quá gợi đòn đi.
- Nhưng mà ông chủ, sao cậu lại chỉ ăn mỗi một miếng chân gà da hổ thôi vậy, lại còn đặc biệt nhấn mạnh nữa chứ.