- Cút, kiếm Lâm Lâm của cậu đê, đừng có làm phiền tôi nữa.
Giang Cần đẩy Nhâm Tự Cường một cái rồi nhìn lên sân khấu, nhận ra bài hát “Tôi tin rằng” đã hát xong rồi, bây giờ đang hát “Chẳng có gì là không thể” của Hứa Tung.
Học viện Tài chính không phải Khoa Nghệ thuật, những người tài năng trên sân khấu không có nhiều, cho nên đa số tiết mục đều là ca hát, yêu cầu cũng không quá cao, đều là yêu cầu tối thiểu, đã tốt hơn nhiều so với Gala mừng xuân rồi.
“Dường như trời đổ cơn mưa, dường như anh sống cạnh nhà em, ngốc nghếch đứng dưới nhà em, ngửa đầu đếm mây đen…”
“Hát lên bài ca vì em, chẳng có phong cách gì, chỉ đơn giản muốn khiến em vui vẻ…”