Nhìn thấy cảnh này, Nhâm Tự Cường có chút hâm mộ, không biết khi nào y và Vương Lâm Lâm mới đạt tới trình độ này:
- Chu Siêu, cậu không muốn tìm người yêu à?
- Không, tôi sợ các cậu muốn tôi mời ăn cơm. - Chu Siêu cầm tăm xỉa răng, vẻ mặt vô cùng mỹ mãn.
Người yêu? Đó là gì? Ăn ngon không?
Cùng lúc đó, trong rừng phong đen như mực. Phùng Nam Thư ngồi trên đùi Giang Cần, cơ thể mềm mại như nước dựa vào trong lòng hắn, không ngừng kích thích Giang Cần khiến mối quan hệ cả hai càng trở nên kiên cố.