Ba mẹ của Diệp học tỷ là kinh doanh đầu tư mạo hiểm, ngành nghề liên quan rất đa dạng, tuy không phải là nhà đầu tư hàng đầu trong nước nhưng tùy ý ném cho cô một công ty thì lại rất dễ dàng.
Kể từ khi thất bại trong việc khởi nghiệp từ thời đại học, Diệp Tử Khanh đã tuân theo sự sắp xếp của gia đình, tiếp quản công ty hàng tiêu dùng nhanh do cha đầu tư.
Rồi từ ngày hôm đó, cô đánh mất cả ước mơ và hoài bão. Mỗi ngày, cô chìm đắm trong những buổi tiệc rượu, liên tục tham gia các cuộc tiếp khách, rồi say khướt trở về căn nhà trống trải. Đối diện với căn phòng không một bóng người, cô ngẩn ngơ, ngồi hàng giờ liền cho đến khi kiệt sức và chìm vào giấc ngủ.
Trong lúc ngủ cô luôn mơ đến những ngày mình nỗ lực hết mình vì ước mơ, trong lòng tràn đầy hối tiếc.
Nếu như lúc đó, cô chậm lại một chút thì tốt rồi, nếu lúc đó cô cẩn thận một chút thì tốt rồi, nếu như lúc đó cô có thể thoải mái vứt bỏ những tài sản bất lương đó thì tốt rồi.