Giang Cần ngáp một cái, lại cầm điện thoại lên tai:
- Sạc điện thoại của Phùng Nam Thư bị hỏng, tối qua để điện thoại ở chỗ tôi sạc, được rồi, vậy thôi!
Hắn cúp điện thoại, đứng dậy đi vào phòng vệ sinh rửa mặt, sau đó tập bụng nửa tiếng, đợi đến khi tỉnh táo lại, Phùng Nam Thư cũng đã tỉnh, đang mơ mơ màng màng nhìn hắn.
- Giang Cần, sao cậu lại ngủ trong phòng mình?
- Lại ác nhân cáo trạng trước, rõ ràng là cậu ngủ ở phòng mình. Hơn nữa mặt trời đã sưởi nắng cho con hổ nhỏ rồi, mau đi rửa mặt, mình dẫn cậu đi ăn sáng.