Cao Văn Tuệ và Vương Hải Ny đều không cao bằng cô, cũng nhìn theo phương hướng cô nhưng chỉ nhìn thấy một đống người, vì thế liền muốn hỏi cô đang nhìn cái gì, kết quả còn chưa mở miệng, ánh mắt Phùng Nam Thư chợt sáng ngời, cũng nhanh chóng chạy ra ngoài.
- Có chuyện gì vậy?
Cao Văn Tuệ lấy tay che nắng, nhón mũi chân nhìn về phía ngoài đoàn người:
- Căn cứ vào tốc độ của cô ấy để phân tích, tớ cảm thấy hẳn là cô ấy gặp chồng rồi.
Vương Hải Ny chậc một tiếng: