Ôm được thiếu nữ vừa thơm vừa mềm, trước ngực Giang Cần cảm thấy rất thoải mái, mỗi khi hít thở đều cảm nhận được hương thơm thanh nhã trên người tiểu phú bà, tựa như được tỏa ra từ làn da mềm mại của cô vậy.
- Phùng Nam Thư, mình có chuyện này luôn không dám thừa nhận nhưng lại không thể không thừa nhận, hình như mình thực sự bị cậu nắm thóp rồi.
- Đâu có, mình còn chưa nắm mà. - Phùng Nam Thư cúi đầu trong lòng hắn, nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại dự phòng mà trầm ngâm.
Giang Cần: ?
Nửa tiếng sau, hai người từ con ngõ nhà thể dục nọ đi ra, đúng lúc gặp phải hai học muội khóa dưới vừa ăn sáng xong, Tề Kỳ và Quan Văn Tư.