Nhâm Tự Cường đang ngồi ở cửa ban công, vừa nhìn lão Tào chơi game vừa mạnh tay chà giày. Đối với một người đàn ông thô kệch đến cả rửa chân cũng phải chuẩn bị tâm lý những ba ngày như y mà nói, thì việc này rất hiếm thấy, vừa nhìn là biết đã rơi vào lưới tình, bắt đầu biết chú ý hình tượng rồi.
Nhóc Siêu thì ngoan ngoãn đọc tiểu thuyết, thỉnh thoảng lại giơ tay thành kiếm, huơ huơ một hồi, đắm chìm trong thế giới chỉ bản thân mới thấy, khó lòng thoát ra.
Giang Cần giơ tay kéo ghế ra khỏi gầm bàn, quăng đĩa CD lên mặt bàn, ngay lập tức đã thu hút sự chú ý của Tào Quảng Vũ.
- Lão Giang, sao cậu còn đi mua cái này vậy?
- Gì cơ? - Giang Cần chưa hiểu.