- Đã nửa tháng rồi mà cậu mới viết được 18 chương thôi? Cậu viết bằng chân hả?
- 18 chương thì làm sao? Tôi đâu phải là tác giả chuyên nghiệp. Một ngày viết được hai đến ba trăm chữ đã rất khổ rồi, cậu còn muốn thúc giục… không có cửa đâu!
Giang Cần suy nghĩ một lúc rồi nói:
- Cuốn sách của cậu có xu thế hot, cũng có ích cho kế hoạch tiếp thị địa phương của bọn tôi. Cách thức theo dõi chương mới cũng có lợi cho việc tăng độ gắn bó của người dùng. Thôi vậy đi, cô không cần dành nhiều thời gian cho quán trà sữa đâu, dành nhiều thời gian để sáng tác đi.
Cao Văn Tuệ nhịn không được nở một nụ cười mơ hồ: