Bên ngoài nhà hàng lẩu, Hà Ích Quân và Nhạc Trúc điên cuồng não bổ, càng nghĩ càng cảm thấy Giang Cần kẻ này sâu không lường được. Nhưng thật ra, lúc này Giang Cần đang ăn tối với bạn cùng phòng trong quán lẩu, chỉ cách bọn họ một bức tường.
Danh nghĩa của bữa cơm này là để chúc mừng Nhâm Tự Cường giành được vị trí thứ năm trong vòng loại chạy cự ly dài 1000m nam ở Hội thao Mùa xuân Đại học Lâm Xuyên, danh hiệu rất dài, nhưng thực tế rất kém cỏi.
Tuy nhiên không có gì đáng nhắc tới, bọn họ cũng không có ai quan tâm đến điều này, bởi vì lẩu miễn phí mới là chân lý.
Giang Cần gắp lên một cục thịt viên từ trong nồi lẩu, thổi hai cái rồi đút cho Phùng Nam Thư, nhưng tiểu phú bà chỉ cắn một nửa đã lắc đầu, quả thực ngốc manh đáng yêu lại nhu thuận.
- Không thích ăn thịt viên à?