Tiếp đó cô ngoan ngoãn dựa vào mặt tường, hai tay đặt ở phía sau, cảm giác mình lại bị hôn chết.
Sau một nụ hôn thật sâu, cả người Phùng Nam Thư cứ mơ mơ màng màng, chỉ nhớ rõ mình vô tình kích thích cái gì đó, sau đó cái mông vểnh đã bị đánh mạnh hai cái.
Còn nghịch, còn bị đánh, nghịch tiếp là bị đánh tiếp.
Cuối cùng Phùng Nam Thư mở to mắt, đáng thương núp ở trong ngực hắn, đã mê muội đến không biết đông tây nam bắc là hướng nào.
- Bọn họ...... người đâu hết rồi?