Xích Viêm hoàng triều.
Xích Hoàng nhíu mày, nói với quần thần phía dưới: “Ma Minh quật khởi nhanh chóng như vậy, đối với triều ta không biết là phúc hay họa, còn cần mật thiết chú ý hướng đi của nó, tránh dẫn tới mầm tai vạ. Quên đi, truyền ý chỉ của ta, chuẩn bị lễ vật, giao hảo với bọn họ.”
“Hiện giờ vị ở Thương Ngô sơn kia cùng một tộc với Thương Vương, cùng tiến cùng lùi, chúng ta cũng cần tìm kiếm một vài đồng minh...”
Thương Lăng vương triều.
Khương Sơn nhìn về phương xa, khóe miệng lộ ra một nụ cười.