Dù cho nó có tràn ngập sự tức giận và chết chóc, thế nhưng... đó lại không phải là sự tà ác!?
Cảm giác này quả thực là quá mức kỳ lạ, nó kỳ lạ đến mức khiến cho người khác tưởng như chỉ là một câu chuyện cười, đã là ma quỷ thì trời sinh chính là đã hết sức tà ác, đây là điều mà không còn gì để nghi ngờ, bất kỳ cái gì mà ác độc đến mức bán đứng lương tâm thì bọn chúng cũng đều có thể làm được hết, mà chúng đối với người xuất gia thì lại càng là cực đoan và thù địch, bên trong đông đảo các tăng nhân có lẽ cũng có rất nhiều người xấu, nhưng bên trong ma quỷ tuyệt đối không có một kẻ nào là người tốt.
Thế nhưng đôi mắt này lại không hề tầm thường, từ khi hắn vượt qua được năm lượt thiên kiếp, đạt được tư đà hàm quả, thì liền được mở ra Thiên Nhãn, có thể dễ dàng nhận biết thật giả thị phi thiện ác, cho nên lúc này hắn cũng theo bản năng mà vận dùng đến nó, cuối cùng hắn đành đưa ra kết luận là "Nhìn nhầm"!
Nhất định là nhìn lầm rồi!
Bản thân hắn còn đang ở trong biên giới của ma vực đầy nguy hiểm, cho nên không có thời gian để lo được nhiều như thế, cho nên hắn niệm kinh Phật thật to, rồi dùng một chiêu "Phật chưởng hàng ma" để đập xuống tên ma quỷ kia.