Lý Thanh Sơn ngồi giữa đám cây cỏ tươi tốt. Khẽ mỉm cười:
"Yên tâm đi, ta cũng đâu có ngớ ngẩn như vậy chứ!"
Hái một bông hoa đỏ không biết tên cài vào đôi tai của Tiểu An:
"Ta sẽ vĩnh viễn là tên Lý Thanh Sơn kia ở trong mắt của ngươi."
Tiểu An cúi đầu xuống giống như cây xấu hổ vậy, nhẹ giọng nói: