Tàn khói lượn lờ, Thần Viên sơn trang từng nổi danh ở biên giới phương bắc đã biến thành một đống đổ nát, than đỏ sáng lấp lóe ở trong bóng tối.
Phi Hồng vội vã bước tới, băng qua đình viện hoàn toàn thay đổi, đi tới bên dưới tháp cao đã sụp đổ. Chỉ thấy Lý Thanh Sơn đang ngồi trên bậc thang cao cao, sắc mặt hùng dũng pha chút ý cười, Cố Nhạn Ảnh đứng ở bên cạnh ngóng về phương xa, tay áo lay động tựa như muốn rời đi cùng làn gió.
Lúc này nàng mới yên lòng, nàng lại càng khâm phục hơn vì không hề nhìn thấy chút vẻ mất mát gì ở trên gương mặt của hai người này.
"Phi Hồng, ngươi đến rồi."
Lý Thanh Sơn chào hỏi tựa như ngày thường.