Tiếng hú lơ lửng tiêu tán trong gió tuyết, Lý Thanh Sơn tiến lên, hai tay vung vẩy, ánh mắt chuyển động tràn đầy thần thái và linh động tựa như thật sự biến thành một con vượn lớn, chính thức bắt đầu tu hành "Viên Ma Trảo Nguyệt quyết".
Hắn lao nhanh rồi nhảy lên, không thế tấn công hung mãnh, ngược lại giống như con vượn đang chơi đùa trong rừng.
Trong lòng Lý Thanh Sơn cũng tràn ngập niềm vui sướng giống như quay trở lại thời thơ ấu, cho dù chỉ có một mình cũng không cảm thấy buồn chán, thế giới tràn ngập hứng thú cùng những điều kỳ lạ, sẽ không bao giờ khiến người ta cau mày.
Đây là lần đầu tiên hắn tu luyện một công pháp mà vui vẻ như vậy, nỗi buồn bã khi không mò thấy trăng đã sớm bị ném lên chín tầng mây rồi.
Đương nhiên, tu luyện bất kỳ công pháp nào cũng đều cần có tài nguyên chống đỡ, thế giới này tuyệt đối không chịu bố thí cho hắn chút linh khí nào. Nhưng hắn nào cần ai bố thí, toàn lực thúc giục Đại Diễn Thần Phù, diễn sinh ra linh khí vô cùng thuần túy.