“Ta và Tôn Ngộ Không đang giao đấu, cớ sao lại có kẻ lén lút đánh trộm, dùng mưu hèn kế bẩn như vậy?”
Dương Tiễn vận chuyển pháp lực, luồng pháp lực hùng hồn cuồn cuộn trong người như sông lớn gầm thét, truyền thanh âm lên tận cửu thiên, lạnh lùng quát lớn, giọng nói chứa đầy phẫn nộ, vang vọng khắp đất trời.
Hiển nhiên, đây không chỉ là lời chất vấn, mà còn là sự trút giận từ tận đáy lòng của Dương Tiễn.
Nguyên nhân sâu xa là bởi Dương Tiễn đã nương tay, vốn định để trận chiến này kết thúc trong hòa hoãn, nào ngờ lại có kẻ đột nhiên đánh lén, hạ gục Tôn Ngộ Không, điều này khiến hắn sao có thể chấp nhận được.
Dù gì Tôn Ngộ Không cũng là người của Đại Tần, lần này giao thủ với hắn lại bị Thiên Đình bắt đi, hắn biết ăn nói sao với Đại Tần đây?