TRUYỆN FULL

[Dịch] Đại Phụng Đả Canh Nhân

Q3 - Chương 920: Gió nổi mây phun (1)

Cảm ơn kim chủ Giao ủng hộ phiếu!

Tiểu hồ ly linh lung khéo léo, trên cổ treo một cái túi da nhỏ bản bỏ túi.

Biết nói tiếng người? Hồ yêu... Biết thân phận chân thật của ta... Hứa Thất An thiếu chút nữa cho nó một bộ “Đại Uy Thiên Long” chưởng, ánh mắt ở ngoài cửa sổ nhìn quanh một phen, nói:

“Tiến vào nói chuyện.”

Tiểu hồ ly “Hì hì” một tiếng, giẫm bốn cái chân ngắn nhỏ, từ bệ cửa sổ nhảy vào trong phòng.

Ánh mắt Hứa Thất An truy đuổi con hồ yêu nhỏ này, nhìn nó bước tứ chi tao nhã, đi đến bên bàn, ra sức nhảy, chưa thể nhảy lên mặt bàn, cái bụng nhỏ va vào mép bàn.

“Ai da!”

Nó đau kêu một tiếng, chân sau đạp loạn, rốt cuộc trèo lên bàn, ngồi xổm xuống, trong đôi mắt đen lúng liếng lóe ra tò mò cùng hưng phấn, quan sát Hứa Thất An.

Quá gà rồi nhỉ... Hứa Thất An nói thầm trong lòng.

“Là nương nương bảo ta tới.”

Tiểu hồ ly phát ra giọng bé gái như chuông bạc.

Quả nhiên! Trong lòng Hứa Thất An thầm nghĩ, hồ yêu, hơn nữa biết thân phận của hắn, quá nửa là yêu quái Vạn Yêu quốc, bởi vậy vừa rồi nhịn xuống xúc động diệt yêu.

“Cho nên?”

Hắn đứng ở trước bàn, quan sát tiểu hồ ly lông xù đáng yêu.

“Ngươi vụng trộm lẻn vào nơi này, không sợ bị người ta phát hiện?”

Tiểu hồ ly “hi hi” nói: “Tốc độ cùng tiềm hành là lĩnh vực ta sở trường, bằng không nương nương sao có thể phái ta tới đây. Dạ Cơ tỷ tỷ nói, Hứa Ngân la liệu sự như thần, nhìn rõ mọi việc, sao đạo lý đơn giản như vậy cũng không nghĩ ra?”

“Bởi vì trinh thám cần đủ nhiều manh mối, cùng hiểu biết đối với sự vật. Ví dụ như ta không biết ngươi, ta không thể nào phán đoán ngươi có phải một tiểu hồ yêu lỗ mãng hay không. Lại ví dụ như ngươi tuổi không lớn, cho nên ta sẽ hoài nghi ngươi bản lãnh không lớn, không đủ cẩn thận.”

Hứa Thất An thuận miệng nói.

Tiểu hồ ly bừng tỉnh đại ngộ, đôi mắt như ngọc trai đen lập lòe tỏa sáng, nâng vuốt lên vỗ mặt bàn một phát, giọng thanh thúy nói:

“Thì ra là thế, không hổ là Hứa Ngân la, nói rất có đạo lý, gọn gàng ngăn nắp.”

“Ngươi nói Dạ Cơ tỷ tỷ là ai, nàng quen biết ta?”

Hứa Thất An ngồi xuống ở bên bàn, rót cho bản thân một chén trà.

“Mau mau, cũng cho người ta một chén.”

Tiểu hồ ly vỗ bàn một phát, thúc giục.

Trong tiếng nước chảy rất khẽ, Hứa Thất An rót cho nàng đầy một chén, tiểu hồ ly ghé lên cái mũi hồng hào, vươn đầu lưỡi, liếm rồi liếm, liếm rồi liếm.

“Ngươi không biết biến hóa?”

Hứa Thất An kinh ngạc nói.

“Còn chưa biết.” Tiểu hồ ly dịu dàng nói.

Ta sai lầm rồi, ngươi không phải gà, ngươi là mới tập chơi? Vạn Yêu công chúa phái ngươi tới đây làm chi... Trong lòng Hứa Thất An lảm nhảm.

Sau khi uống mấy ngụm, tiểu hồ ly nói: “Dạ Cơ tỷ tỷ là Tam tỷ của ta, bản lĩnh rất cường đại, nàng sinh sớm hơn ta ba trăm bảy mươi sáu năm.”

Cho nên Dạ Cơ tỷ tỷ của ngươi rốt cuộc là ai.

“Nàng trước kia làm việc ở kinh thành, vừa trở về không lâu, nói với ta rất nhiều chuyện về ngươi. Hứa Ngân la thật lợi hại nha ~”

Phù, Phù Hương... Sắc mặt Hứa Thất An khựng lại, không phân biệt rõ trong lòng là vui sướng hay buồn bã, hoặc là tức giận, tâm tình phi thường phức tạp.

Vui sướng là lại đạt được tin tức của thân mật xưa, buồn bã là hai bên gặp mặt xa xa không hẹn, tức giận là vì đường đường Đại Phụng Đả Canh Nhân, bị nàng biến thành Đại Phụng kiền thi nhân.

Nàng là muội muội của Phù Hương à, thì ra Phù Hương tên thật Dạ Cơ... Sắc mặt Hứa Thất An nhu hòa đi chút, hỏi:

“Nương nương nhà ngươi bảo ngươi đi làm cái gì?”

“Tới báo tin.”

Tiểu hồ ly vui vẻ nói.

Ngươi thật biết báo... Đợi một lát, Hứa Thất An thấy nàng vẫn không nói chuyện, vẻ mặt khát khao nhìn mình.

Vì thế, hắn chỉ có thể cường điệu nói: “Báo tin?”

“Nương nương bảo ta tới nói một chút tình huống Phật môn với ngươi.”

Khi nói chuyện, mắt tiểu hồ ly hướng trên bàn liếc một cái, thứ nàng nhìn là bánh hoa quế, đã dùng ánh mắt liếc vài lần.

“Muốn ăn thì ăn đi.” Hứa Thất An thở dài.

Tiểu hồ ly kêu một tiếng vui vẻ, ôm một miếng bánh hoa quế, cái miệng nhỏ bắt đầu gặm.

Một tiểu hồ ly gà mờ, răng sữa, rất rụt rè, có sự tự phụ, cảm giác đánh một quyền sẽ khóc rất lâu... Trong lòng Hứa Thất An làm ra phán đoán.

Kiên nhẫn chờ đợi nàng ăn xong, Hứa Thất An hỏi: “Còn muốn ăn không?”

“Có có, cảm ơn Hứa Ngân la.”

“... Trước mang chuyện nương nương bảo ngươi truyền đạt nói xong đi.”

Tham ăn! Hứa Thất An ở trong lòng lại thêm một cái nhãn, nhưng trẻ con đều tham ăn, cũng không kỳ quái.

Tiểu hồ ly lưu luyến thu hồi ánh mắt, nhu thuận ngồi xuống, nói:

“Từ cao hướng thấp bắt đầu, Phật môn cường đại nhất là siêu phẩm Phật Đà, tiếp theo là tứ đại Bồ Tát, đương đại Bồ Tát có bốn vị, phân biệt là Già La Thụ Bồ Tát nắm giữ “Kim Cương pháp tướng, Bất Động Minh Vương pháp tướng”; Quảng Hiền Bồ Tát nắm giữ “Đại Luân Hồi pháp tướng, Đại Từ Đại Bi pháp tướng”; Pháp Tể Bồ Tát nắm giữ “Đại Trí Tuệ pháp tướng, Dược Sư pháp tướng”, cùng với Lưu Ly Bồ Tát nắm giữ “Hành Giả pháp tướng, Vô Sắc Lưu Ly pháp tướng”.”

“Phật môn trong lịch sử từng xuất hiện chín vị Bồ Tát, năm trăm năm trước có bảy vị, sau Giáp Tử Đãng Yêu có năm vị, lúc Võ Tông soán vị, lại bị Giám Chính đời đầu chém một vị, hôm nay chỉ còn bốn vị.”

“Sau đó là chín đại La Hán, chỉ còn hai vị trên đời: Tu Đà hoàn quả vị Độ Tình, A La Hán Độ Ách. Nương nương nói, sau khi quả vị ngưng tụ, liền không thể thay đổi. Bởi vậy trong thời gian dài đằng đẵng, rất nhiều La Hán lựa chọn chuyển thế trọng sinh, tu lại Phật đạo.”

“Nhưng La Hán có trụ thai chi hôn, Bồ Tát có cách âm chi mê, đại bộ phận La Hán đều hủy diệt ở trong luân hồi. Phật môn trong lịch sử có mười tám vị La Hán, những La Hán này, một bộ phận đi chuyển thế luân hồi rồi, một bộ phận chết ở trong Giáp Tử Đãng Yêu.”

“Cuối cùng là Hộ Pháp Kim Cương, hiện nay vẫn như cũ chỉ có hai người, phân biệt là Độ Nan Kim Cương cùng Độ Phàm Kim Cương. Phật môn lúc đỉnh phong có bao nhiêu Kim Cương, nương nương chưa từng tính. Nương nương nói, lúc Giáp Tử Đãng Yêu, tam phẩm Kim Cương cũng chỉ là vật hi sinh mà thôi.”

Hứa Thất An há hốc mồm có thể nhét quả trứng gà, cả người tựa như bức tượng, ngây người.

Lúc đỉnh phong chín vị Bồ Tát, mười tám vị La Hán, vô số Hộ Pháp Kim Cương... Vậy quả thực là thái quá...

Không, không thể nghĩ như vậy, chỉ là trong lịch sử từng xuất hiện mà thôi, là thời gian tích lũy ra. Vậy Trung Nguyên trải qua các đời, số lượng cao thủ tam phẩm nhị phẩm nhất phẩm, cũng là phi thường khả quan...

Nhưng, nhưng hiện có bốn vị Bồ Tát hai gã La Hán hai gã Kim Cương, vậy thì rất thái quá...

Nhưng, nếu Đại Phụng chưa trải qua tai họa Nguyên Cảnh đế, Hứa Bình Phong rút lấy khí vận, tuyệt đối không chỉ một tam phẩm là Trấn Bắc vương, ít nhất Ngụy Công chính là nhị phẩm đứng đầu, đương nhiên còn có thể có cao thủ khác sinh ra cũng nói không chừng.

Trái lại Phật môn, sau chiến dịch Sơn Hải quan, quả thực lửa cháy đổ thêm dầu, cường thịnh đến trình độ đáng sợ.

Tiểu hồ ly tiếp tục nói: “Lần này dẫn đội đến Tam Hoa tự là Độ Nan Kim Cương, đi theo có hai gã tứ phẩm, pháp danh Tịnh Tâm cùng Tịnh Duyên. Tịnh Tâm là thiền sư, Tịnh Duyên là võ tăng. Ngươi chủ yếu chú ý hai người này là được.”

“Đúng rồi...”

Nàng ngồi xổm, thò ra một cái móng vuốt thò vào túi da nhỏ treo trên cổ: “Nương nương bảo ta mang món đồ này giao cho ngươi.”

Trong móng vuốt của nàng lấy ra một cái vòng tay, trên vòng tay treo sáu cái chuông đồng nhỏ loang lổ vết gỉ, cảm giác rất có niên đại.

“Vòng tay?”

Tiểu hồ ly sửa đúng nói: “Nương nương nói đây là vòng chân.”

Hứa Thất An tiếp nhận vòng chân, hỏi: “Ngươi tên là gì?”

Tiểu hồ ly nói: “Ngươi đoán xem.”

“Không đoán được.”

“Hừ, thật vô dụng, cho ngươi một cái nhắc nhở, tên ta cùng Dạ Cơ tỷ tỷ vừa vặn trái ngược nhau.”

“Nhật Kê?”

“Là, là Bạch Cơ!”

Tiểu hồ ly nâng chân trước, dùng sức đập mặt bàn một phát, tỏ vẻ rất tức giận.

“Một sự kiện cuối cùng, nương nương nói, hy vọng ngươi có thể hết lòng tuân thủ hứa hẹn, tìm kiếm phần thân thể của Thần Thù đại sư, vì thế, nàng phái ta đến giám thị ngươi. Nói cho ngươi, tốc độ của ta rất nhanh, có thể ngày đi mấy ngàn dặm. Hơn nữa sở trường tiềm hành, ta rất hữu dụng.”

Tiểu hồ ly đứng lên như người, chống hông, tràn đầy đắc ý.

“Ngày đi mấy ngàn dặm...”

Mắt Hứa Thất An sáng lên, hỏi: “Vậy ngươi có thể chở người không?”

Tiểu hồ ly sửng sốt, nhìn nhìn thân thể nho nhỏ của mình, lại nhìn nhìn Hứa Thất An to con, chần chờ nói: “Có, có thể...”

Hứa Thất An cao hứng mang tiểu hồ ly ôm xuống, đặt ở trên mặt đất, đặt mông ngồi lên.

Tiểu hồ ly ngây dại.

...