『 Bị lừa! 』
Triệu Hoằng Nhuận âm trầm nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đang tức giận của Ngụy Vương.
Cuối cùng hắn cũng ý thức được, nụ cười của phụ vương lúc còn trên đài tế, tuyệt đối không phải là ảo giác.
Nói đúng hơn, đó là kiểu cười của “người thắng đối với kẻ bại”.
『 Thì ra là thế... Lão hồ ly này đã sớm biết Ung Vương sẽ ra tay hãm hại thái tử, nhưng lựa chọn khoanh tay đứng nhìn, mục đích... Lại là lừa ta sao?! 』