Buổi tối hôm đó, Triệu Hoằng Nhuận như cũ đến Ngưng Hương cung dùng cơm, dù sao hắn rời nhà nửa năm, làm Trầm thục phi rất nhớ mong
Đối với Triệu Hoằng Nhuận, lúc trước, “người nhà” đơn giản là Trầm Thục Phi và Triệu Hoằng Tuyên mà thôi, nhiều lắm là thêm thị nữ bên cạnh Trầm Thục Phi và mấy huynh đệ tông vệ. Về phần Ngụy Vương, cũng chỉ là phụ thân trên danh nghĩa của hắn.
Nhưng sau đó, Ngụy Vương thường xuyên đến Ngưng Hương cung, tình cảm giữa hắn và Trầm Thục Phi cũng trở nên tốt đẹp, mà có Trầm Thục Phi ở giữa hòa giải, quan hệ giữa Triệu Hoằng Nhuận với Ngụy Vương cũng ra dáng quan hệ cha con hơn.
Mà mỗi lần nhìn 4 người cùng nhau dùng cơm, thị nữ tiểu Đào của Trầm Thục Phi đều xúc động, nhớ lại Trầm Thục Phi không biết yên lặng chờ bao nhiêu năm, mới lần nữa được bệ hạ để ý.
Mà cao hứng nhất, vẫn là Trầm Thục Phi, dù sao cả nhà cùng nhau ăn cơm, đó là điều nàng không dám nghĩ tới.