Chén trà đến từ đâu?
Triệu Hoằng Nhuận quay đầu nhìn Mị Khương, thấy vừa rồi nàng còn cầm chén trà, bây giờ hai tay rống tuếch, trong đầu liền có đáp án.
『 Khiến nước Sở không bãi binh giảng hòa? Làm Hùng Thác quỳ xuống đất xin tha mạng? Lá gan ngươi thật lớn...』
Triệu Hoằng Nhuận sắc mặt kỳ lạ nhìn Triệu Thành Tú.
Chỉ bằng nhưng lời vừa rồi, đừng nói Mị Khương ném chén trà trong tay, cho dù là ném một con dao, Triệu Hoằng Nhuận cũng không thấy ngoài ý muốn.