Sự tồn tại của Thanh Cừu, U Hồn Ma Tôn dĩ nhiên cũng biết, nhưng ông làm sao cũng không đoán được lại đụng phải Thanh Cừu vào lúc này.
Mắt thấy Hàn Hôi Tiên Cô sắp chôn mình trong miệng thú, thân hình bà ta bỗng nhiên hóa thành một luồng khói đen, đột nhiên tung bay, thoát khỏi sự thôn phệ Thanh Cừu.
"Súc sinh, biến đi." Hàn Hôi Tiên Cô khẽ quát một tiếng, bàn tay một lần nữa duỗi ra, khắc trên đầu Thanh Cừu.
Cảnh tượng vừa nãy lại trình diễn lần nữa. Từng huyễn ảnh hồn thú Thái Cổ không ngừng bao phủ toàn thân Thanh Cừu.
Ầm ầm ầm.