CHƯƠNG 781: TÁN BÁCH BỎ MÌNH KHÔNG THỂ ĐỢI
Chương 780: Tán bách bỏ mình không thể đợi
“Con của ta, ta đã nói với con rất nhiều lần, đừng khóc. Con không thể khóc. Mặc dù con đã làm sai, nhưng phụ thân ta cũng có lỗi. Mấy ngày qua, ta chỉ lo thăm dò cửa ải mê cung, không có thời gian chăm sóc cho con. Vi phụ tin rằng trời sẽ không tuyệt đường người. Chúng ta hãy cùng nhau nghiên cứu, tìm ra phương pháp giúp con trở lại hình người. Nhất định sẽ có. Hãy tin tưởng vi phụ, đồng thời tin tưởng chính bản thân con.” Phương Nguyên tha thiết nói, hai mắt còn rưng rưng.
“Cha.” Thường Cực Hữu khóc lớn không thôi.
Y thật sự rất cảm động.