Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Động thiên Hoa Văn.
“Tiểu Bạch, ta tiễn đến đây thôi.” Trên con đường nhỏ trong núi, Khương tiên sinh dừng ngựa, nói với Lý Tiểu Bạch bên cạnh.
Gương mặt Lý Tiểu Bạch hiện lên sự buồn bã, lưu luyến không rời: “Học sinh có thể sinh tồn ở kinh đô, cũng may nhờ có ân sư đề điểm và giúp đỡ. Ân tình này, học sinh ghi khắc trong lòng, thật không dám quên. Chỉ là lần này từ biệt, không biết khi nào có thể gặp lại ân sư.”